Thứ Bảy, 7 tháng 9, 2013

Tặng các học sinh đã ra trường

THÁNG CHÍN

Tháng chín về rồi các bạn ơi!
Ngày mai khai giảng nắng xanh trời
Dập dìu áo trắng tung tăng phố
Bạn có đến trường hãy đợi tôi!

Ước gì tháng chín đến chậm thôi!
Phía sau đã mất một hè rồi
Còn đâu háo hức chờ khai giảng
Mai có ai về tìm đến tôi ?...

Cổng trường khép vội chẳng chờ ai
Trống ngực tôi thay tiếng chuông dài
Trong sân năm trước tôi như bạn  
Giờ đứng bên đường...biết đợi ai !

Tháng chín đây rồi bạn cũ đâu ?
Giao mùa áo phượng đã xanh màu
Bướm vẫn nhởn nhơ vàng hoa cúc
Thế mà áo trắng ...đã lạc nhau !        

Thứ Năm, 18 tháng 7, 2013

TẶNG HỌC SINH LỚP 12A6

BỐN MƯƠI NỖI NHỚ

Một năm học đã qua nhanh
Bốn mươi trò đã trở thành cánh chim
Dù bay đến khắp mọi miền
Cô luôn theo bước từng em trên đường

“12A6” thân thương
Đầu tiên phải kể Trí Cường lặng thinh
Tú Dung cần mẫn chân tình
Xuân Dung-Lớp phó tự tin, học tài

Hồng Đào nhanh nhẹn lắm thay
Phong trào -Tiến Đạt lo ngay khỏi chờ
Ngọc Hải đôi lúc thờ ơ
Thu Hằng cố gắng cũng nhờ lớp khen

Như Hoàng “MC” đó nghen
Phương Hồng tuy yếu nhưng quen yêu đời
Tấn Huy đôi lúc ham chơi
Đình Khang- Văn nghệ góp lời hát ca

Ngọc Lân thay mặt lớp ta
Nhận xét Chủ nhiệm nói xa nói gần…
Mỹ Linh học tập chuyên cần
Thanh Loan ngoan ngoãn âm thầm thêm xinh

Thủ môn đã có Hoàng Minh
Trò chơi trong lớp nhiệt tình Hải Nam
Hằng Nga ít nói nhưng ngoan
Tiếng Anh học giỏi Thiện Nhân đó mà

Thanh Nhân cố gắng lắm nha
Quỳnh Như- Lớp trưởng đúng là khỏi chê
Diệu Phát hay bị cô phê
Thanh Phong khoái nhất là “nghề” đá banh

Hoàng Quân chăm chỉ học hành
Việt Quốc giỏi nhất ngon lành lớp ta
Thanh Sơn đôi lúc la cà
Trọng Tâm hơi chậm nhưng mà rất chăm

Lặng thầm có bạn Thu Tâm
Tính yêu ca hát Trí Thành tổ tư
Bảo Thoại gì cũng gật gù
Một cây nhõng nhẽo Cẩm Thu đó mà

Thu Thủy hay nói lắm nha
Kim Thủy chăm học nhưng mà vẫn xinh
Minh Tiến to nhất lớp mình
Slideshow của lớp phải nhìn Uyên Trâm

Cẩm Tú làm việc âm thầm
Anh Tuấn- Kỷ luật, yên tâm bạn bầu
Thùy Vi nhỏ nhẹ lắng sâu
Tường Vi chuyện ở đâu đâu cũng bàn

Hoài Vinh hay nói hay than
Thủ quỹ của lớp là nàng Thảo Vy
Ra trường tất cả chia ly

Bốn mươi nỗi nhớ dễ gì cô quên!

Thứ Tư, 29 tháng 5, 2013

BĂN KHOĂN

Sáng nay chợt thấy phượng hồng
Trên đường đến lớp nỗi lòng băn khoăn
Niên học kết thúc rồi chăng?
Tiễn trò cuối cấp- khó ngăn bồi hồi!

Bước ngoặt em sắp vào đời
Một mùa thi nữa – bao lời tiễn đưa
Thương em biết mấy cho vừa
Trò tôi non nớt lại chưa trải đời

Học vất vả lại ham chơi
Điện thoại-Facebook gọi mời mỗi đêm
Lướt “web” đầy những trang đen
Trò chơi điện tử dễ ghiền khó buông…

Chợt nghe bao nỗi lo buồn
Trở trăn bức xúc bỗng tuôn thành lời:
Học- chơi đúng lúc em ơi!

Bây giờ ráng học-sáng ngời tương lai!

LƯU LUYẾN

Khi cái nóng mùa hè dồn nén
Cây phượng hống bẻn lẽn ấp e
Râm ran đâu đó tiếng ve
Mênh mang đưa tiển gọi hè chia tay

Mỗi năm mỗi lớp ra đi mãi
Mình còn đây xây lại ước mơ
Sao nay bỗng thấy bơ vơ
Nhìn đàn trò nhỏ khuất mờ đường xa

Em vào đời đi về mọi ngả
Tương lai còn vượt quá tầm tay
Cô về hưu nghỉ từ mai
Lòng bao lưu luyến những ngày đò đưa

Bảng đen phấn trắng không còn nữa
Gửi niềm tin xin dựa đàn em
Cửa lòng đến lúc cài then
Mà bao trăn trở ước mèm gối đêm.


Thứ Ba, 21 tháng 5, 2013

Anh tôi


Em đang đứng ở đầu thôn
Cố hình dung lại trận bom, pháo bầy…:
Đêm anh mắc võng trên cây
Tổ ba người chọn nơi này dừng chân…

Sau tiếng sét lửa đỏ bừng
Thân anh tan tác văng từng mảnh xa
Đất nâu trộn lẫn thịt da
Máu xương hòa lẫn cả ba con người

Đã qua bao đợt tìm rồi
Còn đâu dấu vết của người thân yêu
Giờ trong sương lạnh mỗi chiều
Tiếng chim quốc quốc vẫn kêu não nề

Trên cây cổ thụ xum xuê
Có giò Lan tím ủ ê buông mình
Bên kia mấy bụi mành mành
Em hình dung “đó là anh cả mà” !

Mắt anh là sắc tím hoa
Tiếng anh vang mãi lời ca chim rừng
Tay anh ôm trọn mùa Xuân
Làm xanh rừng thẳm, lung linh ráng chiều


Từ trong mảnh đất quê nghèo
Từ rừng, từ núi anh theo em về
Nghĩa trang chẳng có tên đề
Hồn thiêng sông núi tụ về cùng anh

Anh ơi! Trên bầu trời xanh
Máu xương anh đã hóa thành mây trôi
Tim em thổn thức chơi vơi
Bâng khuâng hồn lạc về nơi gió ngàn…!

Thứ Hai, 29 tháng 4, 2013

NHỚ THẦY


        NHỚ THẦY

 Khi giảng cho học trò những lời lẽ thiệt hơn
Con lại nhớ những ngày còn đi học
Nhớ lời Thầy nhiều khi con muốn khóc
Thầy như con đò đưa lớp lớp qua sông

Thời phấn trắng bảng đen con vẫn giữ trong lòng
Bao kỷ niệm ùa về thương nhớ lắm
Nhớ những hôm con học bài không thuộc
Mải chơi đùa quên bài tập Thầy cho

Con nhớ như in lời Thầy đã dặn dò
Rằng tương lai phía bàn chân con bước
Cuộc đời lắm phong ba bão táp
Bao gập ghềnh phải vững bước mà đi

 Giờ con đã là Thầy dạy bao lớp trẻ thơ
Con vẫn nhớ không quên thời đi học
Lời Thầy vẫn theo con từng nhịp bước
Trong mỗi chuyến đò con chở ước mơ xanh.

BÀI GIẢNG CUỐI CÙNG


BÀI GIẢNG CUỐI CÙNG                                

Tiết học này là tiết cuối cùng thôi
Ngày mai đây con sẽ rời trường lớp
Một mùa thi đang chờ phía trước
Tiết học này cô giảng cuối cùng thôi

Rồi mai đây trên những bước đường đời
Biết bao gian nan mà con còn rất trẻ
Con sẽ gặp muôn vàn khó khăn gian khổ
Khó hơn nhiều khi đối diện những đề thi

Rồi mai này trên mỗi bước con đi
Không cỏ mượt dưới chân không phẳng lỳ trải nhựa
Không có ba mẹ dõi theo che chở
Không còn cô dạy dỗ từng ngày 

Rồi mai này cô trò mãi xa nhau
Con hãy nhớ buổi cuối cùng đến lớp
Bài giảng làm người con ơi hãy thuộc
Làm hành trang con nhé trước cuộc đời

TIỄN EM


TIỄN EM


Phượng hồng gọi hạ trên cao
Trong lớp bụi phấn lao xao vỡ đầy
Thương em cuối cấp hè này
Phút giây đưa tiễn, phút giây nghẹn ngào

Em vào trường mới hôm nào
Mà nay trước ngưỡn chênh chao xa rời
Ba năm Trung  học em ơi
Ắp đầy kỷ niệm một thời “mạ non”

Giờ em như hạt lúa tròn
Hành trang kiến thức nay còn bao nhiêu ?
Tiễn em cô gửi tin yêu
Con đường phía trước còn nhiều chông gai

Mong em vững bước mỗi ngày
Vào đời em sẽ làm thầy như cô
Cô về nối tiếp ước mơ
Dắt dìu bao lớp trẻ thơ nên người .

Tiễn bao nhiêu lớp trò rồi
Mà sao cô vẫn đứng ngồi không yên .

TIẾNG LÒNG


TIẾNG LÒNG

Thương bờ vai mỏng em không
Giữa mênh mông gió giữa bồng bềnh đau

Nỗi đời rót xuống đêm thâu
Gọi bình minh dậy sắc màu tinh khôi

Bảng đen phấn trắng một đời
Mỗi trang giáo án lặng trôi tiếng lòng

Giữ tâm mình mãi sạch trong
Chăm đàn trò nhỏ cánh đồng tương lai…

Thứ Ba, 12 tháng 3, 2013

TÌM TRONG KÝ ỨC


Ngược dòng tìm lại ngày xưa
Ngọt lời ru mẹ khúc trưa nắng hè

Thẳm sâu ký ức - tiếng ve
Khản hơi gọi bạn mà nghe não lòng

Ta lần tìm lại bến sông
Ơi người xưa ấy còn trông thuyền về

Có loài cỏ dại chân đê
Ngẩn ngơ ngóng đợi ai về đặt tên

Dấu chân in khắp mọi miền
Khắc sâu kí ức - êm đềm... ngày xưa

BỖNG NHIÊN


Bỗng nhiên lòng dạ rối bời
Bỗng nhiên nhung nhớ đầy vơi một mình

Bỗng nhiên từ cõi tâm linh
Có ai tỏ tấm chân tình cùng ta

Bỗng nhiên ta chẳng còn ta
Bao mơ mộng bỗng vỡ òa không yên

Phải chăng mình lạc cõi tiên
Kìa trăng ai thả đầy thuyền thơ tôi

Cuộc đời như nước cuốn trôi
Chiêm bao mà cũng đứng ngồi xốn xang

Bỗng nhiên lạc giấc mơ hoang
Mới hay mình vướng đa mang mất rồi...

LÒNG CON GÁI


Mười ngón tay nào vương tóc em
Muốt như làn gió ngẩn ngơ mềm
Nâng niu suối tóc dài như sóng
Mượt tựa trăng ngát hương bưởi đêm

Anh có nhớ chăng thuở mới quen
Nhớ em anh cứ ngóng qua rèm
Ô kìa thấp thoáng bên khung cửa
Có tấm lòng trinh chửa cài then…

BẤT NGỜ


Bất ngờ chạm ánh mắt nhìn
Ngẩn ngơ tôi ngỡ như mình đã quen

Một thời cứ ngỡ đã quên
Bỗng nhiên trở lại bỗng nhiên bồi hồi

Thoáng qua chỉ một thoáng thôi
Sao như sống lại một thời đã xa

Bất ngờ người bất ngờ ta
Hai đôi mắt liếc vỡ òa nỗi đau

MỘT MAI TA LẠI VỀ


Bên dòng kênh xanh ngắt
Con kênh Đông ta đào
Hàng cây của năm nào
Em trồng giờ xõa tóc

Hàng liễu hồng soi bóng
Lá rủ đang buông mành
Như khoe mình đẹp lạ
Liễu ơ - em gọi thầm

Có một vành nón lá
Nghiêng bên hàng trúc xa
Phải ai người xưa cũ
Mái đầu giờ sương pha

Sau một mùa lúa chín
Thơm mùi rạ đốt đồng
Đàn cò vui chao liệng
Khói thả chiều về không

Kìa diều ai cao vút
Tiếng sáo nào như mơ
Mục đồng vui như hội
Mặc trâu già ngẩn ngơ

Thương hàng cây "Liễu ơ"
Nhớ mùa vàng quê mẹ
Dòng kênh ơi chờ nhé
Một mai ta lại về.

Thứ Bảy, 23 tháng 2, 2013

HƯƠNG TÌNH



1, Ngày xưa đi học   

Con đường đến lớp mỗi ngày
Đi ngang gò đống mọc đầy hoa sim
Một “làng tím” thật bình yên
Chỉ nghe tiếng gió tiếng chim gọi bầy

Đồng xa thảm lúa trải dài
Đường sâu ẩn lối chia hai thảm vàng
Mùa mưa nước chảy mênh mang
Lối đi ngập nước – xếp hàng cá bơi…

Mùa nắng gay gắt khắp nơi
Đồng khô cỏ cháy nắng rơi khắp đường
Trường em ở cách xa làng
Trong ấp chiến lược – gần hàng bán kem .

Đến trường nhiều lúc lấm lem
Vì muốn biết chữ nên quen lội sình
Đến trường em đến một mình
Mặc cho bom đạn ùng ình gần xa…!

                                         
 2, TRÂU ƠI             

Sáng nay chủ nhật thả trâu
Mo cơm, bình nước… một xâu bên mình
Sách vần gói đợi bình minh
Trâu ơi! Mau dậy chúng mình cùng đi!

Đồng xa đâu quản ngại gì
Ruộng gần ta đó đang kỳ lúa non
Cỏ còn óng ánh giọt sương
Gió Nam đưa thoảng thơm hương của đồng

Hừng đông một góc trời hồng
Ta đưa trâu đến cánh đồng bắp khô
Lưng trâu ta học vần thơ
Cửu chương ta thuộc cả ba chương liền

Buổi trưa trâu tắm trong đầm
Ta ôn vần ngược lót lòng mo cơm
Gốc cây bóng mát to tròn
Ta ngồi làm toán xong còn vẽ tranh

Trâu ơi! Chịu khó ăn quanh
Chớ mà dẫm lúa đang xanh nhà người!
Bao nhiêu công sức mồ hôi!
Trâu từng cày xới giúp người nông dân…

Trâu no ta cũng thuộc vần
Bức tranh đồng lúa- Ta dành mẹ cha…!

                                                                                    
3, Tình yêu tuổi nhỏ   

Yêu sao kỷ niệm ngày thơ
Yêu bao áo trắng phất phơ cổng trường
Yêu sao gốc phượng hàng dương
Yêu bao kỷ niệm vấn vương tuyệt vời .

Yêu từng mái tóc buông lơi
Yêu từng đôi mắt vành môi hé cười
Yêu từng nét mặt vui tươi
Yêu ngôi trường nhỏ rạng ngời tương lai .

Yêu từ ngòi bút trong tay
Yêu từ quyển vở sớm mai đến trường
Yêu từ tình bạn vấn vương
Yêu trường, yêu lớp, yêu thương cô thầy .

Yêu bao giọng hát hằng ngày
Yêu giờ lao động chung tay xây đời
Yêu bao cuộc sống đẹp tươi
Yêu và nhớ mãi cái thời học sinh .

                     Ngày  23/8/1978

                                       
4, Hình như    
                                  
Hình như ta mới mười lăm
Hình như ta mới để tâm điều gì
Hình như có cái chi chi   
Hình như cứ thấy nhớ gì …gì đâu!



5, Nhớ xưa    

Nhớ xưa ngồi học chung bàn
Ai cứ liếc mắt nhìn sang bên này
Làm mình mắc cỡ lắm thay
Học hoài mà chẳng có ai thuộc bài
Kể từ ngày ấy đến nay
Cái đôi mắt ấy đã gài vào tim !



6,  TRĂNG XƯA

Em về tìm mảnh trăng xưa
Rơi trong đáy giếng anh chưa vớt dùm
Giá như… anh chẳng ngập ngừng…..
Chắc vầng trăng ấy đã từng…của nhau

                                                                                        
 7, Đợi chờ   

Gia Tân quê chúng mình
Ngày xưa nghèo xơ xác
Mái tranh nhà dột nát
Em sinh ra dưới hầm

Mẹ chỉ biết ngồi , nằm
Để nuôi em khôn lớn
Em chỉ bò ra cửa
Khi hầm sập mà thôi...

Qua mau tuổi thơ rồi
Bảy tuổi em đi chợ
Chú Tư sợ lạc mất
Khi em mua ổi về !

Những chiều chạy trên đê
Trông đàn trâu gặm cỏ
Chờ cánh diều no gió
Em ngồi nướng cá khô...

Thời ấy thật ngây thơ
Nhưng chiến tranh tàn khốc
Quê mình đầy loạn lạc
Các anh về giúp dân...

Gia Tân  đêm quân mình
Ban ngày giặc vây ráp
Anh biến vào lòng đất
Ba nhìn em gật đầu ...

Ba mươi năm qua mau
Gia Tân giờ đổi mới
Em đi xa vời vợi
Gia Tân vẫn đợi chờ…!


                                                                                  
8, Cho em     

Cho em là trẻ lên ba
Được bồng được bế được quà được chơi
Cười xinh đôi mắt sáng ngời
Tai nghe cổ tích qua lời mẹ cha

Cho em cái tuổi mười ba
Môi cười mắt biếc như là búp non
Cho em cái tuổi trăng tròn
Lung linh, nũng nịu, dỗi hờn vu vơ …



9, Vô tình      
                                                        
Vô tình đi chạm mặt anh                                   
Vô tình ngẩng mặt nhìn anh thẫn thờ                  
Vô tình ánh mắt ngây thơ                                    
Vô tình lần ấy không ngờ ...tương tư ... !                 



10, Em là…

Em là cô gái mười lăm
Lung linh như ánh trăng rằm phiêu diêu
Anh là nắng sớm mưa chiều
Si tình, lãng tử em yêu thế nào ?

Em treo giá ngọc thanh cao
Môi cười mắt biếc ai trao được tình
Biết chừng anh hãy làm thinh
Đừng tin, đừng tưởng dễ rinh đem về !


                                     
11, NGÀY VUI      

Chiều vàng trải rộng đôi hàng trúc
Thơ thẩn hoàng hôn thăm ruộng xa
Kìa chim én liệng đông vui quá!
Xanh thẳm đồng xa lúa múa ca .

Một đôi cò trắng trên cao vút
Dang thẳng cánh bay viếng mùa vàng
Ôi tình chan chứa lòng phơi phới!
Bao nỗi buồn riêng bỗng vụt qua…!


                                                                                
12,  SẦU LẺ BẠN       

Mây sầu đỉnh núi giăng giăng
“Suối vàng” lấp lánh bóng trăng thượng tuần
Gió đưa cành trúc dưng dưng
Chim “Sầu lẻ bạn” bâng khuâng gọi hè…

Xa xa vọng lại tiếng ve
Hòa trong tiếng lá rơi nghe tuyệt vời
Một màu sáng xám khắp nơi
Có đôi nhạn trắng lưng trời vút bay

“Suối vàng” sóng nước lung lay
Hương hoa thạch thảo đâu đây thoảng mùi
Lẫn trong hương lúa reo vui
Hình như ai đó bùi ngùi xót xa…

Thiên nhiên tấu bản tình ca
Nhạc lòng ai đó ngân nga nỗi sầu
Thiên nhiên họa bức tranh màu
Ai soi bóng nước dàu dàu nét hoa?

Ôi thiên nhiên đẹp bao la
Nhìn người ủ dột hóa ra ….cũng buồn…!
                        
                                                   16/8/1978

 13, HẠ BUỒN    

Đêm nay trăng lẻ sầu bàng bạc
Nhớ thương ai - gió tạt bốn bề
Mây buồn từng sợi lê thê
Mang hồn trinh nữ bay về phương nao ?

Tiếng lá rơi rì rào khẽ nói
Mấy chú ve muốn hỏi gì đây
Mà nghe não nuột canh chầy
Hạ làm ta khóc nỗi này niềm kia?

Trăng rọi bóng từng tia buồn tẻ
Soi hình người lặng lẽ bước đi
Bước đi không tiếng biệt ly
Sao người ở lại nhớ khi tạ từ ?

Người đi dứt bỏ như khúc nhạc
Côi cút như chim lạc mất bầy
Bùi ngùi nhìn lại chốn này
Ôi! Kìa nắng ấm Thu bay vụt về!

Hạ ra đi bốn bề lặng tiếng
Nhạc ve sầu cũng biến đi đâu
Trăng kia cũng hết u sầu
Trời xanh bướm lượn đón chào Thu sang …!

                                                         17/8/1978

                                     
14, Giờ này anh ở đâu                 

Anh bảo: “Em về để anh đi
Này bé! Nghe anh chớ có lì!
Chuyện nước chuyện non nào phải giỡn
Bé mới mười lăm biết lo chi?”

Nghe anh thì ít, sợ anh nhiều
Ra về nũng nịu bé buồn thiu
Từ đó anh đi biền biệt mãi
Cô bé ngày xưa đợi sớm chiều!...

Em biết anh lo chuyện nước non
Nào có quản chi sự sống còn
Em về - Biệt động, Giao liên nữa
Nhớ mãi lời anh , dạ sắt son.

Ngày về thành phố em đợi anh
Dẫn đường “chủ lực” em cứ giành
Vẫn chỉ mong trong đoàn quân ấy
Ngày mừng chiến thắng em có anh.

Anh nhớ chăng anh? Anh nhớ chăng?
Trước lúc chia tay em dùng dằng
Cô bé mười lăm nào dám nói
Mơ màng, vớ vẩn…dưới ánh trăng.

Ngày lại ngày qua anh vẫn đi
Cô gái ngày xưa đã xuân thì
E ấp tuổi xuân em chờ mãi
Đâu ngờ từ ấy đã biệt ly!

Ba tám năm qua em vẫn tìm
Qua lời mách bảo của con tim
Anh không về nữa…và đi mãi…
Anh hiểu chăng anh một nỗi niềm.

Anh ở nơi đâu, anh ở đâu?
Đất nước hôm nay đã mạnh giàu
Có nghĩa trang nào em chưa tới
Hãy”mộng” cho em: ở chỗ nào?

Vẫn một tình yêu, một nỗi đau
Em vẫn về thăm chỗ hôm nào
Rừng thưa lộng gió em tha thiết
Thiếu phụ giờ đây đã bạc đầu!!!                

      
 15, TÌM  ANH (1)          

 Cũng buôn , cũng sóc , cũng phum
 Cũng đồi , cũng núi , em từng đi qua
 Nghe đồn trận địa phía xa…
 Bên kia “đồi chết” thế mà vẫn đi !

Đào mãi chẳng thấy được gì !
Tìm bao lâu nữa ? vẫn đi , vẫn tìm …!
Tìm anh rỉ máu con tim
Đất nâu , đất xám , em tìm lật tung …!!!



16, TÌM ANH  (2)      

 Đã tìm khắp mọi nghĩa trang
 Đâu hàng tên tuổi ? đâu hàng vô danh ?
 Hay anh nằm lại rừng xanh ?
 Em tìm , dù chút mong manh vẫn tìm !


17, VỀ CHIẾN KHU XƯA       

Em về lại Chiến khu xanh
Nơi đây em đã tiễn anh năm nào
Giữa làn đạn pháo trên cao
Rừng thưa hồi ấy chỗ nào cũng bom !

Em theo , anh bảo : trẻ con !
Thế mà em vẫn gửi hồn Chiến khu
Hẹn ngày sạch bóng quân thù
Em đi , em đón anh về thăm quê

Nhưng anh đi mãi không về
Để em mòn mỏi đợi chờ bao năm !
Mọi người đều có hồi âm
Riêng anh nằm lại âm thầm nơi đâu ?...

Bãi tranh hay gốc cây nào ?
Em nhè nhẹ bước- sợ đau anh mình !     
                                           
                                             

18, Nghe lời anh dặn 

Trót nghe lời dặn của anh
“ Ở nhà chăm bón rau xanh lúa vàng
Đợi qua ba vụ mùa màng
Anh về anh đón bé sang quê mình”.

Lời anh như gửi chân tình
Quê em rừng núi Tây Ninh nắng buồn
Đường trơn Suối Đá mưa tuôn
Ba mươi mùa lúa anh không trở về !

Em hình dung một miền quê
Có làng Quan họ có đê sông Cầu
Sông Thương ơi chảy về đâu                            
Hãy cho ta phép nhiệm màu – Thấy anh!.

Chờ anh từ thuở tóc xanh
Bây giờ tóc đã pha sương mất rồi
Nhớ thương, thương nhớ đầy vơi
Hoa cau rụng trắng khắp nơi sân nhà!

Dù anh đã bước đi xa
Có còn nhớ lối về nhà em không ?
Trảng Bàng nắng sớm mưa đêm
Có người em gái lớn lên từng ngày!

Nơi nào anh ở có hay                  
Bên sông Vàm Cỏ em đây vẫn chờ...


                                              
19, Ngày ấy 

Ngày ấy em gặp anh
Đôi mắt em long lanh
Ngẩn ngơ nào dám nói
Bẽn lẽn nhìn trời xanh !

Ngày ấy đến thật nhanh
Thoáng mà em quen anh
Qua làn hương trên tóc
Mà anh biết nhà em

Ngày ấy mình yêu nhau
Chia sẻ bao buồn đau
Tình yêu là phương thuốc
Chữa lành bao vết đau !

Ngày ấy mình xa nhau
Trời đất cũng thương đau
Cỏ cây hoa lá úa
Ta ôm bao nỗi sầu!

Bây giờ muốn quên anh
Khi tóc không còn xanh
Muốn quên càng thêm nhớ
Mắt huyền lệ long lanh!


                                              
20, ANH CÓ TỪNG NHỚ EM

Mây nào che mắt em
Sương nào rơi trên má
Chân nào như bước lạ
Rượu nào làm em say

Hôm nay về lại đây
Đi qua vùng đất Trảng
Bâng khuâng lòng em ngắm
Dải đất này - Tây Ninh

Ba mươi năm xa cách
Thời gian cứ lặng trôi
Người thì xa vời vợi
Người phiêu bạt cuối trời
Anh đã xa thật rồi
Tình thương còn ở lại
Ước mơ nào xa mãi
Chôn trong lòng đất xanh

Quay về chỉ mình em
Trào dâng bao nỗi nhớ
Thương nơi anh từng ở
Anh có từng nhớ em. 



21, Anh còn nhớ  

Mỗi lần về lại quê hương
Bao nhiêu nỗi nhớ niềm thương dạt dào
Một thời oanh liệt biết bao         
Bao nhiêu kỷ niệm ngọt ngào khó quên                                  

Nhớ người em chẳng biết tên
Bốn mươi năm vẫn không quên lời người
Tưởng rằng vận đổi sao dời
Sẽ dễ quên được những lời hẹn xưa !

Ai ngờ lần ấy tiễn đưa
Anh đi đi mãi mà chưa có về
Em giờ cũng đã xa quê
Bao giờ lại được cùng về với anh.

Bồn chồn bứt ngọn cỏ xanh
Nhẹ nhàng khẽ gọi – Ơi anh ! em về !
Em về anh vẫn không về!
Hay anh ngã xuống vùng quê nào rồi ?

Gia Tân chiều tím mây trôi
Nhớ xưa bom đạn dập vùi cỏ cây
Giọt buồn lắng đọng phút giây
Lời thành em nhắn nhờ mây gửi dùm…

Em quay lại chốn Đô thành
Nặng lòng như lúc tiển anh ngày nào...


 22./ GỬI  NGƯỜI   

Sáng nay gió lạnh chợt về
Bâng khuâng gợi nhớ vùng quê xa vời
Người đi cách mấy phương trời
Người về nhung nhớ gửi lời thăm nhau

Vườn nhà rụng trắng hoa cau
Sân nhà hương bưởi ngọt ngào làm sao
Nhớ người lòng dạ nao nao
Bồn chồn nâng cánh trúc đào lên môi…

Hương hoa quyến rũ gọi mời
Lim dim đôi mắt bờ môi ngập ngừng
Nhìn mây nhớ gió bâng khuâng
Hồn bay về với cánh rừng năm xưa ...

Tìm người không kể nắng mưa
Một lần đi mãi ...người xưa không về....
Thương ai chu tất mọi bề
Thương ai vì nghĩa chẳng nề gian lao

Chân tình chỉ biết gửi trao
Cùng ai chia sẻ biết bao nhọc nhằn
Khó khăn nối tiếp khó khăn
Biết người gian khổ vững vàng đi lên...

Thế nên không thể nào quên
Mùa đông đan áo gửi thêm ..chút tình ... !


23, Tiếng gọi quê hương  

Miền Nam gọi! Anh lên đường nhập ngũ
Đến mọi nơi, mọi nẻo, mọi vùng quê
Những nơi anh qua có bao người chờ đợi
Nhưng anh đâu có hẹn một ngày về !

Anh đến quê em lúc gian khổ mọi bề
Chiến tranh lụi tàn bao nhiêu cay đắng
Chia đau khổ, đói, no bom đạn !
Gieo tình thương nhung nhớ trẻ già !

Anh cứ đi theo chiến dịch mỗi mùa
Nơi này yên anh lại về nơi khác
Bước chân anh không thể nào đếm được
Mỗi bận anh về thôn ấp rộn niềm vui.

Quê hương em vẫn thương nhớ đầy vơi
Quê anh chắc cũng có người tha thiết
Anh cứ đến rồi đi ai tiễn biệt ?
Chỉ riêng em, anh có biết em chờ !

Em đã biết anh sinh ở nơi nào
Có chị chờ hay đã trao kỷ niệm
Gọi anh về bằng tiếng chim cuốc cuốc
Hay ngọt ngào bởi một khúc dân ca ?

Anh “ra đi” rồi hay anh ở nơi xa ?
Có lẩn khuất trong dòng người biến động
Riêng ở trong em vẫn còn khát vọng ?
Một tình yêu một nỗi nhớ không bờ ! …



24, Một thời 

Một thời áo trắng tung bay
Một thời ấp ủ tương lai huy hoàng
Một thời ngóng bến đò ngang
Mong người ra trận bao năm không về !


                                                    
25, Nhớ nhung 

Từ ấy anh đi em vẫn chờ
Bao nhiêu nhung nhớ gửi vào thơ
Về đâu anh hỡi sao đi mãi
Thơ tình em viết để cho ai  ?



26, Anh có về  

Anh ơi có về
Miền đất Tây Ninh
Lên núi Bà Đen
Ngắm Vàm Cỏ Đông

Khi chiều dần buông
Mây hồng trôi nhanh
Chân trời  rất xanh
Như màu áo anh

Anh ơi có về
Suối Đá xã Phan
Cao su bạt ngàn
Cầu Khởi nắng chang

Anh ơi có về
Trảng Bàng Gia Tân
Đang mùa bưởi xanh
Mắt ai long lanh

Cánh cò chao nghiêng
Ruộng dưa đang lên
Lòng người vững bền
Chung thủy dựng nên

Anh ơi có về    
Quê tôi Trảng Bàng
Nắng đẹp mùa vàng
Thương nhớ mênh mang


                                                
27, Về Nam Hà      

Mênh mông ruộng lúa đầm sen
Khen ai khéo đặt cái tên Nam Hà
Sông Hồng thấp thoáng đê xa                   
Ta về đây với bao la nghĩa tình.

Chân trời rạng ánh bình minh
Có đàn cò trắng ẩn mình trong mây
Màn sương sớm vẫn đong đầy
Xa xa thấp thoáng hình ai giữa đồng.

Đầm sen rực rỡ sắc hồng
Nhởn nhơ bướm lượn nghe lòng ngất ngây
Nhìn hàng trúc gió lay lay
Hương hoa thạch thảo đâu đây thoảng về.

Ta như vừa lạc cõi mê
Gửi hồn về tận bờ đê sông Cầu
Mơ màng một khúc ca dao
“ Người ơi! Cởi áo trao nhau”- Đừng về…

Xuân về rợp cỏ ven đê                 
Ai tới đây nhớ ghé đền Vũ Nương
Sắt son một dạ can trường
Thủy chung giữ trọn con đường trước sau…


28, Chuyện yêu    

Ai từng nhung nhớ yêu thương
Hẳn là nhớ chuyện vấn vương một thời,
Gặp nhau gương mặt rạng ngời
Mắt soi trong mắt, miệng cười như hoa
Chẳng cần hỏi chuyện gần xa
Chỉ nhìn yên lặng để mà yêu thương.
Bao nhiêu câu chuyện đời thường
Gạt sang một góc để nhường con tim
Mắt nhìn, tay nắm, môi tìm…
Thoáng qua cũng đủ biết liền họ…yêu!


                                             
29, Là  

Là hoa em sẽ ngát hương
Là mây em gửi người thương mây hồng
Là trăng em sẽ sáng trong
Là người em giữ tấm lòng thủy chung



30, Nhờ vẽ tranh    

Hôm nay em đứng ngắm tranh
Ngày mai em sẽ vào tranh em ngồi
Gốc đa thì có người rồi
Sân đình đâu dễ là nơi tỏ tình
Chỉ còn hàng trúc xinh xinh
Và ai đang đứng một mình ngắm sao
Con đò như có người nào
Thôi thì em sẽ ngồi vào… tim anh !


                                           
31, Kiếp tằm  

Cho em làm kiếp con tằm
Nằm nong ăn lá trắng trong một đời
Ươm tơ rút ruột ai hay !
Tằm vàng nhả kén đến ngày nhộng khô
Vương bao chỉ thắm đường tơ          
Rồi tằm hóa kiếp chẳng chờ đền ơn!
Cho anh gấm, lụa, nhung mềm
Áo khăn, chăn gối ấm êm bốn mùa
Em làm dịu mát giấc trưa
Em mang hơi ấm đêm mưa lạnh lùng!
Một đời gửi gấm thủy chung
Ngôi nhà hạnh phúc ta cùng dựng xây
Tình yêu năm tháng vơi đầy
Thân tằm muôn kiếp vẫn dầy ruột tơ
Ai đi xin nhớ người chờ
Tằm xin rút ruột để mà hóa thân !



 32, TÌNH ĐƠN PHƯƠNG  

Thấy thương thấy nhớ lạ kỳ
Thấy ghen thấy giận mỗi khi vắng người
Lúc nào cũng muốn người cười
Có người ăn nói vẹn mười công dung
Luôn sợ người chẳng vừa lòng
Nét ăn ý ở muôn phần chỉnh chu
Đêm về trằn trọc tương tư
Trách người lơ đễnh giống như vô tình
Hay ta yêu chỉ một mình ?
Như người ta nói là “tình đơn phương”…!


33, Yêu thời @   

Sinh trong thời đại @
Ai cần gỡ rối tơ lòng lên đây                                
Tình yêu trên mạng đong đầy                               
Thực hư chưa biết nhưng đây trải lòng.

Tâm đầu ý hợp đã mong
Lại mong gạn đục khơi trong tình này
Hẹn hò “chát” chít phút giây
Hợp thì kết bạn không ai mất gì!

Gần xa cũng chẳng phải đi
Sáng, trưa, chiều, tối có gì phải lo
Yêu thì không tính so đo                                    
Thích thì gặp mặt, ghét cho “bye” liền.

Tình yêu trên mạng triền miên       
Tự do trao đổi có phiền ai đâu
Yêu không, tự biết lòng nhau
Tình trong một lúc gửỉ trao bao người.

Sáng cô Thắm, chiều cô Tươi
Tối đến tha thiết mỉm cười với Hoa
Tình trao mọi nẻo bao la
Thư đi thư đến tìm ra của mình .

Tình yêu trên mạng vẫn “trinh”
Chỉ trao lời lẽ không rinh đem về
Vậy mà khối kẻ đê mê
Yêu thương trao trọn lời thề thủy chung.

Ai muốn lên mạng, lên cùng
Đổi trao bao chuyện riêng chung đời mình
Từ ông già đến tuổi “teen”
Đến đây tìm bạn tâm tình, tâm giao…!
                                          

                                                                                                                   
34, Chợ tình ? 

Chợ gì mà chẳng bán mua
Chợ gì trai gái đón đưa hẹn hò
Lần đầu em đến Sapa
Nửa đêm qua chợ biết là chợ chi!

Gặp anh mới biết chợ Tình
Biết nơi hò hẹn giữa mình và ta
Thỏa lòng ong bướm tìm hoa
Sang Xuân em lại về qua chợ Tình!



35, Biển yêu   

Hình như trong giấc chiêm bao
Mơ màng ta đã thấy màu tím yêu
Hình như  nắng sáng mưa chiều
Ai mang gieo rắt bùa yêu đây rồi
Hình như mới gặp đây thôi
Mà mang nhung nhớ đầy vơi nỗi niềm
Biển Đông có thể dò tìm
Biển yêu lai láng con tim không bờ .



36, BỖNG NHIÊN 

Bỗng dưng lòng dạ rối bời
Bỗng nhiên nhung nhớ đầy vơi một mình

Bỗng nhiên từ cõi tâm linh
Có ai tỏ tấm chân tình cùng ta

Bỗng nhiên ta chẳng còn ta
Bao mơ mộng bỗng vỡ òa không yên

Phải chăng mình lạc cõi tiên
Kìa trăng ai thả đầy thuyền thơ tôi

Cuộc đời như nước cuốn trôi
Chiêm bao mà cũng đứng ngồi xốn xang

Bỗng nhiên lạc giấc mơ hoang
Mới hay mình vướng đa mang mất rồi...


                                         
37, Trách gió 

 Sáng nay cơn gió vô tình
 Thổi qua mái tóc, lách mình sang vai
 Trước sau cũng chẳng có ai
 Gió ơi! Gió hỡi giờ này tìm chi ?

 Xin gió hãy để ta đi
 Sao vờn tóc rối, còn gì tóc mây ?
 Gió đừng làm tóc ta bay .
 Để ta nghe gió đang say hương tình …

 Đêm qua thức đợi bình minh
 Đã nghe gió gọi, gió rình ngoài hiên
 Gió buồn hay có nỗi niềm
 Để ta nhung nhớ “mưa đêm” ngậm ngùi

 Tình mây nghĩa gió khiến xui
 Gió đưa gió đẩy dập vùi tóc ta !
 Bao nhiêu cây cỏ đơm hoa
 Sao còn lưu luyến tóc ta bạc rồi!

 Cuộc đời phiêu bạt gió ơi !
 Gió tìm mây trắng cuối trời lang thang
 Đừng làm ta phải đa mang
 Đừng vờn tóc nữa, đừng làm môi khô.

 Hãy theo đẩy sóng vào bờ                  
 Hãy làm cơn gió nương nhờ núi non
 Hay là gió sợ cô đơn
 Để ta mách bảo… gió hôn mây hồng !!!



 38, Có ai cùng về  

 Trời mưa ướt áo em rồi
 Mặc dù có lạnh nhưng thôi …phải về !
 Bởi còn công việc bộn bề
 Ngồi chờ mưa tạnh mới về trễ sao !

Má em mưa nỡ tạt vào                        
Mắt em cay quá , hạt nào rơi vô
Tóc em lấm tấm điểm tô
Hạt nào đọng lại môi khô chiều tàn !

Vai em nặng hạt đa mang
Đò đưa chiều muộn, mưa tràn vào tim
Tay che ngang trán em tìm
Xe người vắng bóng còn thêm gió về…

Thôi đành đếm bước lê thê
Trách mưa  giận gió chẳng hề thương ai
Chiều tàn thu muộn đắng cay
Ước gì đây đó có ai cùng về !...


  
39, Hồn anh   

Trời mưa chiều hạ cồn cào
Mà sao như nắng trên cao vẫn còn
Trời thương em dạ sắt son
Hay hồn anh sưởi ấm con tim này?



 40, Với anh   

Với anh em sống hết mình
Yêu thương trọn vẹn nghĩa tình riêng chung
Các con là hạnh phúc chung
Ngoan hiền học giỏi ta cùng thơm lây

Một đời - muối mặn gừng cay
Bao nhiêu sóng gió vững tay ta chèo
Qua trăm ghềnh thác gieo neo
Gian nan đã hết, đói nghèo đã qua.

Cái thời ong bướm lùi xa
Giờ em xin viết bài ca tặng mình !


 41, Nhớ xưa (2) 

Tiếng gà báo hừng đông
Chân trời rạng sắc hồng
Đàn chim ríu rít gọi
Mọi người nhanh ra đồng.

Mùa vàng mới vừa xong
Lúa còn phơi trên đồng
Tối qua gặt – đập trễ
Quên về… bởi trăng trong !

Nắng vàng đã lan tỏa
Nón lá nhấp nhô xa
Đàn trâu già gặm cỏ
Đôi cò trắng lượn qua

Tiếng cười vui hớn hở
Ơi ới gọi lẫn nhau
Gom về bao hạt ngọc
No lòng đến năm sau.

Ngày ấy sao qua mau
Hoàng hôn rực sắc màu
Người đi vào quá khứ
Có còn nhớ về nhau …!



42, Gửi anh   

Gửi anh một chút mưa phùn
Nên thơ đầm ấm chiều Xuân dịu dàng
Gửi anh mây trắng che ngang
Con đường râm mát nắng chang mùa Hè
Gửi anh một chút mây bè
Chiều Thu lãng đãng bay về xa xăm…                                  
Gửi anh một chút nắng vàng
Để anh ấm lại chiều tàn mùa Đông.
Gửi anh cái tuổi môi hồng
Ấp e đội nón qua đồng – che nghiêng
Nếu anh còn muốn nhận thêm  
Em xin gửi tặng trái tim tuổi hồng !  


43, GIÓ RỪNG  

Ngày xưa còn bé ngủ mơ
Trong vòng tay mẹ à ơ ru hời
Gian lao chinh chiến một thời
Gió rừng xào xạc thay lời mẹ ru

Thay nôi là võng Chiến khu
Vòng tay ấp ủ : vải dù sớm trưa
Miên man rừng hát , gió đưa
Nhớ lời ru mẹ say sưa giấc nồng …!


44, Nhớ biển Vũng Tàu  

Em lại về thăm biển Vũng Tàu
Nghe lòng nhung nhớ , dạ nôn nao
Đồi thông , cát trắng như vẫy gọi
Ai đến đây rồi – có nhớ nhau!

Ai qua Bãi Trước, tới Bãi Sau ?
Bãi Dâu , Bãi Dứa gió dạt dào 
Sóng xô bờ cát thì thào mãi
Anh nói : Muôn đời biển của nhau !

Bãi tắm chiều nay đủ sắc màu
Dù che san sát đẹp làm sao !
Trai gái nô đùa cùng sóng nước
Anh có đây không ? – Biển Vũng Tàu !

Em ghé qua đây bãi cát vàng
Nơi này hồi ấy rủ anh sang
Chúng mình vốc cát xây cung điện
Anh nói : “để anh tặng Nữ Hoàng”

“Nữ Hoàng” ngày ấy đã sang ngang
Tại gió đưa con sóng phủ phàng            
Cung điện chưa xong – đà cuốn mất
Em đứng trông theo - tiếc ngỡ ngàng !...

Đêm về lặng lẽ em lang thang
Bãi vắng trăng thanh sao bẽ bàng
Chờ anh nghe sóng cồn cào mãi
Thức suốt đêm nay đợi nắng vàng…

Một đêm với biển gió mênh mang
Nhung nhớ nhiều nên để lỡ làng
Đến biển lần này em không tắm
Vì thiếu anh rồi biển thênh thang !!!


                                             
45, Liễu ơ  

Sinh ra liễu đứng bên hồ
Lá cành buông rủ lơ thơ đợi chờ
Bởi vì em đã “liễu ơ”
Hoa mong thêm thắm, lá chờ thêm xanh
Dáng hình nhỏ bé mong manh
Bao năm vẫn đứng trung trinh bên hồ.


                                     
46, Tơ liễu  

“Lơ thơ tơ liễu buông mành”               
Bên hồ soi bóng, thêm xanh hương tình
Hồ thu gợn sóng lung linh
Ai treo trăng sáng mái đình xa xa
Thuyền nan nhẹ lướt bóng ngà
Gió hiu hiu thổi hương hoa thoảng về
Có người lữ khách đê mê
Bên hàng liễu rủ nhớ về người xưa !


  
47, Liễu và bão  

Muôn đời thân liễu yếu mềm
Lơ thơ cành lá nhưng tim vô bờ
Sinh ra đứng ở bên hồ
Soi hình bóng nước như chờ đợi ai
Cả đời son sắt không phai
Phong ba bão táp xô hoài ngã đâu !
Oằn trong mưa gió chẳng sao
Qua giông bão lại dạt dào yêu thương ... !                 


                                         
48, TÌNH CỜ 

Gió chiều nhẹ thoảng đưa hương ,
Hồ sen phảng phất tơ vương bạch đàn
Nỗi buồn ai đó nặng mang
Vẳng nghe tiếng sáo có nàng ngẩn ngơ …!

                                                      Tháng 10 / 1980


  
49,  YÊU THẦM    

Một tuần vắng tiếng sáo ai
Một tuần ngơ ngẩn đêm ngày ngẩn ngơ !
Lẽ nào ta đã tương tư ?
Lẽ nào ta lại giống như yêu thầm…!


  
50, TÍM  

Chiều tím mây trôi, áo tím buồn
Nhớ nhung hoa tím cũng vấn vương
Đi trong mưa bụi , nhòe môi tím
Áo tím ướt rồi..., hoa tím rơi ... !



51, HUẾ TRONG TÔI 

Trời mưa nhớ Huế buồn hiu
Mênh mông trời nước sáng chiều mưa rơi
Trời nắng nhớ Huế chơi vơi
Nắng vàng nắng chói nắng rơi khắp trời
Đêm trăng Huế đẹp rạng ngời
Lung linh huyền ảo đầy vơi nỗi niềm
Nhớ Huế , tôi nhớ triền miên
Một lần đến Huế không quên cả đời... !


                                                                                         
52, MỘT NGÀY NHỚ HUẾ     

Sáng ra nhớ Huế - mùa Xuân
Êm đềm tươi mát tưng bừng sắc hoa
Buổi trưa nhớ Huế - Hạ về
Nắng chang , nắng gắt , lê thê nắng dày
Chiều như - Thu Huế đẹp thay
Mây trôi lãng đãng có ai hẹn hò
Đêm về Huế đẹp như mơ
Heo may gió nhẹ như chờ đợi Đông... ! 


  
53, THIÊN ĐƯỜNG TÌNH YÊU 

Có ai về Huế mộng mơ
Cho ta gửi mấy vần thơ hẹn hò :
Trăng thôn Vĩ Dạ ngóng đò
Chở bao nỗi nhớ, câu chờ đợi nhau
Nam Giao dốc đứng cao cao
Đưa ta đến với đường vào Thiên Thai
Ai qua Cồn Hến có hay
Chuông Chùa Thiên Mụ vọng dài vang xa
Mờ sương Núi Ngự chiều tà
Sông Hương soi bóng mây xa lặng lờ
Thuyền nan dưới bến ai chờ
Đưa ta về với mộng mơ Huế buồn
Tràng Tiền chung thủy nhớ thương
Chờ ta về với Thiên đường tình yêu …!



54, TA LÀ

Ta là con thỏ ngây thơ
Quên đường lạc lối bơ vơ giữa rừng
Người như một chú chim ưng
Hãy tha cho chú thỏ rừng dễ thương!

Ta là con sóng bạc đầu
Vào bờ ra biển…về đâu hỡi người
Nông sâu biển cả rõ rồi
Lòng người ai biết đâu lời thủy chung ?!


                                       
55, GIÓ VÀ TRĂNG

Chiều Đông sương phủ mờ trời
Trăng non gió đẩy rụng rơi xuống hồ
Chờ anh, em viết bài thơ
Khép vần vội vã… để giờ nhớ nhau
Hoa rơi từng cánh -tim đau
Nhặt vầng trăng khuyết ai trao chữ ngờ !
Nhạt nhòa sương tỏa trăng mờ
Gió ơi đừng thổi trăng thơ lạnh lòng !


  
56, NGà                                                            

Lên đèo bóng ngã sau lưng
Dốc cao bóng ngã lưng chừng trời mây
Chờ anh ngã giữa vòng tay
Cùng em nghiêng ngả đắm say hương tình



57, ĐÀ LẠT SƯƠNG MÙ        

Em về từ cuối mùa Thu
Anh ơi ! Đà Lạt sương mù nhiều không ?
Nhớ thương thành phố Hoa Hồng                 
Lặng nghe đâu đó nỗi lòng của ai
Thoáng nhìn mây trắng dần bay
Thoáng nghe bài hát… “Có hai chúng mình”
Chạnh lòng nên cứ lặng thinh
Anh ơi! Đà Lạt riêng mình “Liễu ơ”!



58, Langbiang       

Cam Ly ai ghé về chiều!
Ai qua thung lũng Tình Yêu một mình?
Langbiang giấc mộng tình
Hoàng hôn mây trắng chứng minh lời thề
Uyên ương từng cặp đê mê
Mình ta lạc lối đi về Thiên Thai!


                              
59, Đà Lạt vào Hè        

Anh ơi! Đà Lạt vào hè
Có nghe tiếng gió tiếng ve gọi mời
Người về Đà Lạt - khắp nơi
Sao anh không nghĩ chuyện mời em đi!?



60, Đà Lạt mùa Đông          

Anh ơi! Đà Lạt mùa Đông
Gió vờn sương lạnh se lòng nhớ nhau
Lìa cành lá rụng cây đau
Thương đôi trai gái tình đầu mong manh !



61, Chiều tà         

Chiều tà hoa lá cũng nhòa
Có người lữ khách lỡ đò đợi ai?
Nhìn người như tỉnh như say
Mắt buồn vô tận có hay… ta nhìn !

                                               
                                                   
62, Đà Lạt vào đêm        

Anh ơi! Đà Lạt vào đêm
Chìm trong hư ảo êm đềm nhớ thương
Đi trong đêm lạnh mờ sương
Ước gì đâu đó trên đường…gặp anh…!



63,  Đà Lạt mênh mông                                                

Anh ơi! Đà Lạt mênh mông
Lên đèo xuống thác rừng thông ngút ngàn
Trời chiều mây trắng lang thang
Nhớ ai những muốn gửi ngàn lời yêu!


                                        
64, Anh say cảnh đẹp       

Thác Prem mùa nước đổ dồn
Em ngồi máng trượt thả hồn bay cao
Về ngang Thiền Viện ghé chào
Thăm hồ Hồng Liễu ngày nào còn xanh
Trúc đào vẫn thắm trên cành
Thiên Đường em vẫy gọi anh lên cùng
Mơ màng gió hát hoa hôn
Anh say cảnh đẹp mà hồn phiêu diêu !



65,  Em mong        

Nhắn anh chớ có sai đường
Ham vui lạc bước người thương buồn phiền
Em mong cuộc sống bình yên
Đừng như sóng biển xô thuyền lênh đênh!

                                                   

66, Đào thắm  

Sáng nay chợt thấy đàn chim én
Lại thêm đào thắm nở trước nhà                                                                                                                                     
Nghe trong làn gió heo may thổi
Chợt hiểu đây rồi : Xuân đã sang !
                                           

                                                     
67, BỐN MÙA 

Mùa Xuân em mặc áo hoa
Vàng tươi rực rỡ như là hoa Mai
Hạ về xem chuyện Liêu trai
Hoa Lan Hồ Điệp nở ngay trước nhà
Thu sang bướm lượn la đà
Bởi vườn hoa Cúc bên nhà ngát hương
Đông về kín cổng cao tường
Để hàng Trúc nhỏ đầu đường vươn cao
Bốn mùa ta ở bên nhau
Mai Lan Cúc Trúc ngọt ngào yêu thương ... !

                                     
  
68, ANH CÓ NGHE  

Muôn tiếng chim rộn rã
Trên vòm lá sau nhà
Ấy là mùa Xuân gọi
Muôn cây cỏ đơm hoa

Hơi nóng chiều lan tỏa
Giọng ve sầu nỉ non
Mưa cồn cào mùa Hạ
Hoa phượng đỏ héo tàn

Tiếng lá khô xào xạc
Rơi lác đác ngoài xa
Là Thu về rồi đó
Vầng mây buồn trôi qua

Lạnh lùng cơn gió bấc
Lướt nhẹ buổi chiều tà
Sang Đông rồi anh nhỉ !
Lá cành trơ xương ra …

Anh nghe và em thấy
Bốn mùa ta bên nhau
Ngập tràn bao hạnh phúc
Cảnh vật muôn sắc màu …!


                                                                    
69, NGÀY ĐẦU LÊN BỤC GIẢNG        

Lần đầu em bước lên bục giảng
Nghe rộn ràng xao xuyến lắm anh ơi!
Bao mơ ước bao ngày mong đợi
Đến rồi đây sao vẫn ngỡ ngàng .

“Chào các em , ta quen biết đi nào”
Rồi từ tốn « nàng » giáo sinh cất giọng
Bước vào bài mà hồn bay đâu mất
Tự nhủ mình « bình tĩnh lại đi » !

Cả lớp ngồi yên ngoan ngoãn nhìn lên
Thỉnh thoảng lại rì rào như tằm ăn rỗi
« Thưa cô ! ...Em » - sau những lần cô hỏi :
« Ai xung phong ! – Các em gắng lên nào” !

Như quên hẳn đồng nghiệp đang dò xét
Cô giáo say sưa – bài giảng sắp xong rồi !
Chợt lúc ấy cô mỉm cười nhớ lại
Tưởng chừng như anh đang nhìn lên ...

Hạnh phúc lắm anh ơi có biết ?
Nhớ ngày xưa tha thiết muốn hiểu nhau
Rồi có một lần anh chợt hỏi em:
« Cô giáo của anh bao giờ lên bục giảng » ?

Hôm nay giữa muôn làn ánh mắt
Bài giảng đầu tiên em sắp hoàn thành !
Em run run nói tiếng « chào »… kết thúc
Mà lòng xao động như có anh ngồi bên !

« Thành công rồi ! Tuyệt lắm cô giáo ơi ! »
Những cái bắt tay, những lời chúc mừng nồng nhiệt
Ôi sung sướng mà muốn trào nước mắt
Bài giảng đầu tiên em đã thắng lợi rồi ?

Giờ phút này ở phương nào anh ơi ! - có biết ?
Hỡi chàng « hoàng tử » của lòng em
« Cô giáo » của anh với bài giảng đầu tiên
Đã mang lại cho chúng mình niềm hạnh phúc !...

                                           
                                                                           
70, EM VẪN CÒN CÔ 

Gọi em lên bảng làm bài
Thoáng nhìn tôi đã biết ngay : Thua rồi !
Tích phân – phân tích cho cô
Em chọn cách giải điền vô thử nào !

Hình như em bị làm sao ?
Trong đầu rỗng tuyếch , chữ nào có đâu !
Tôi giằn cơn giận trong đầu
Em xem : Công thức thế vào được không ?

Đổi biến bí, thì từng phần !
Công thức lượng giác nhớ chăng ? Trả lời !
Em nhìn tôi ; nước mắt rơi...
Cô ơi ! Xin lỗi ! Em không học bài ! 

Tôi nhìn lớp : thật buồn thay !
Các em cả lớp ...ôn ngay phần này !
Cuối giờ em ở lại đây ... !
Đó là câu chuyện hằng ngày... không sao !

Nhưng hôm nay thấy nao nao ...
Mong cho hết tiết thật mau ...để mà ...
“Cô ơi ! xin hãy thứ tha !
Ngày mai –ba mẹ …ra tòa ly hôn » …!!!

Nuốt nhanh nước mắt vào lòng
“Em vẫn đến lớp – thành công ! giỏi rồi !”
Run run không nói trọn lời…
“Từ mai cô sẽ là người chăm em !”



71, CHỈ MONG 

Bao năm chọn nghiệp « đưa đò »
Chuyên tâm cần mẫn đâu so đo gì
Chỉ mong bao lớp ra đi
Thành đạt , thắng lợi còn gì vui hơn

Đến nay đầu bạc lưng còm
Gặp người khách lạ chào cô , ngỡ ngàng !
Trò tôi giờ đã là « Quan »
Về thăm cô giáo hai hàng lệ rơi
                                                                  
Cô trò sâu lắng đầy vơi
Chuyện xưa , chuyện cũ chuyện đời ...không quên
Có điều ..chẳng nhớ hết tên...
Biết ngày sau nữa còn quên ...những gì !




72, CÔ VỀ HƯU  

Ngoài kia chim hót trên cao
Trong này bài giảng cô sao trầm buồn
Ngày mai cô sẽ xa trường
Hôm nay lạc giọng bởi thương học trò ...



 73, HỒI TƯỞNG 

Trận địa là khu nhà hoang
Giữa đêm yên tĩnh , cả làng ngủ say ...
Dưới hầm nghe bước chân ai
Tôi bò lên đã biết ngay «Người mình » 
                                                                          
Em tôi vác «cối »  chình ình
Em nhìn tôi mắng : Làm thinh ! Vịt Bầu !”
Thế rồi tôi lặng theo sau
Đến nơi em nã đạn vào bót tây
                                                                         
Pháo gầm mười phút đi ngay
Bọn giặc phản pháo nơi này tang thương
Tôi nhanh thu dọn chiến trường
Đưa quân du kích sang đường bên kia
                                                                         
Đường mưa trơn trượt giữa khuya
Em tôi trúng đạn , đứt lìa chân ra….
Ở đây không có băng ca
Để em lên võng khiêng qua cánh đồng
                                                                         
Trời ơi ! em ráng được không ?
“Vịt Bầu“ nhỏ lắm làm không được gì
Vậy mà em vẫn “ra đi”
Hai bên đạn pháo đùng ì… vẫn rơi
                                                                         
Chị làm sao được em ơi !
Em nằm đây tạm giữa đồi cao su
Trong vòng phản pháo mịt mù
Chị đưa chú bác về “Khu“ an toàn
                                                                          
Em đi bao nỗi ức oan
Chị về đâu dám luận bàn với ai …
Giờ hồi tưởng lại thương thay
Em hy sinh để hôm nay huy hoàng.!


 74, ĐÀN GÀ CON 

Có đàn gà con
Chiêm chiếp –chiêm chiếp
Gọi mẹ - mẹ ơi !
Con sâu kia kìa !

Cục cục –cục cục
Con chờ mẹ chút
Con sâu lúc nhúc
Để mẹ gắp cho !

Đàn gà bé nhỏ
Theo mẹ tung tăng
Chiêm chiếp , lăng xăng
Lủi vô bụi rậm… 

Mẹ chăm từng đứa
Cục cục –cục cục
Gắp sâu , lượm thóc
Lũ nhóc no lòng
                                                                
Mẹ lùa vào mát
Che chắn rỉa lông
Đàn con quây quần
Như cuộn tơ bông !
    

                                      
 75, ĐÔI CHIM SÁO 

Hai con chim sáo
Rỉa lông cho nhau
Trên ngọn cây cao
Con nào cũng đẹp

“Kẹt cà –kẹt kẹt
“Tóc bạn có sâu
Bạn chưa gội đầu ?
Hôm qua mưa trễ !”

Ríu rít- ríu ro
Tôi chải tóc cho
Tóc bạn bị gió
Thổi tung lên kìa”!

Gió thổi lặc lìa
Cành cao nghiêng ngả
Đôi chim tan rã
Sà xuống vườn rau
                                                                 
Con trước con sau
Tung tăng chân sáo
Dáo dác nhìn nhau
Mưa rào ập đến …!
  

                                                                   
 76, MẸ VẮNG NHÀ 

Sáng nay mẹ vắng nhà
Con gà kêu cục tác
Nó nhảy lên rổ bát
Rồi bay xuống vườn hoa

Đống lúa trước sân nhà
Con gà tha hồ nghịch
Con chó chỉ nhúc nhích
Ngoắc đuôi và gâu gâu

Con trâu nằm lim dim
Con chim kêu chít chít
Con mèo rình dưới bếp
Anh hai thì ngủ lười…!  

Em Tèo đang ngọ nguậy
Trên giường còn chăn màn
Mau gọi anh hai dậy
Không thì Tèo hét vang!

Những lúc mẹ vắng nhà
Hổng có ai rầy la...
Tất cả như lộn xộn
Bé thương mẹ quá hà !


77, Ngày xuân quê tôi                      

Quê tôi không “ Trẩy Hội xuân “
Nhưng xưa giờ vẫn tưng bừng sắc hoa
Hoa lan lấy tận rừng xa
Hoa Mai rừng, ở núi Bà Tây Ninh

Lại thêm hoa cúc , hoa quỳnh
Cùng bông huệ trắng , dân mình bón chăm
Nắng mưa quần quật suốt năm
Để ngày xuân rảnh đến thăm họ hàng…

Đường về An Thới , Lộc Giang 
Tha La xóm Đạo có làng nghề xưa
“ Chầm nón” che nắng , che mưa
Đón mùa Xuân đến tiễn đưa lụy phiền.

Ai qua Phước Chỉ mà xem
Lúa vàng , đường mía quanh năm đầy nhà
Được mùa bắp mới gần xa
Gò Dầu , An Tịnh đúng là Hội xuân…

Ai về thăm xứ Tây Ninh
Ngày Xuân đâu cũng chân tình thiết tha
Nhà nhà cũng bánh , cũng hoa
Xin anh đừng ngại đường xa – Em mời !



78, Đường đến núi Bà Đen  

Ai đi có nhớ quê nhà 
Nhớ Tây Ninh có núi Bà linh thiêng

Từ Sài Gòn đến Tây Ninh
Phải đi qua mấy con kênh ta đào
Đến Củ Chi có em chào
Kênh Đông Dầu Tiếng chảy vào tận đây.

Qua vùng Địa đạo có hay
Một thời oanh liệt tan thây quân thù
Giờ là di tích Chiến khu
Nhớ ơn liệt sĩ cho dù bao năm …

An Tịnh là Căn cứ “nằm”
Suối Sâu , An Thới , rồi sang Trảng Chừa ?
Qua rồi cái thuở đón đưa
Các anh Giải phóng lội mưa băng đồng!

Đi qua chợ Trảng ghé không ?
Mời anh thưởng thức Bánh canh Trảng Bàng
Đậm đà bình dị không sang
Dân Tam Giác Sắt – vững vàng xưa nay.

Gò Dầu cũng đẹp lắm thay
Qua kênh Phước Chỉ nhớ ngày gian nan
Rồi anh sẽ tới Cẩm Giang
Hòa Thành chờ đó rồi sang núi Bà

Quê hương em đẹp bao la
Địa danh nào cũng bài ca Anh hùng !



 79, Bình minh ngày ấy  

Tiếng gà vừa giục canh năm
Xe thồ lục cục , còi tầm vang xa
Trong chuồng đàn lợn kêu la
Trước sân chiêm chiếp đàn gà đòi ăn.

Trong nhà ba mẹ chạy quanh
Lo xong cơm nước gánh nhanh ra đồng
Được mùa cây lúa trĩu bông
Sớm khuya vất vả mà lòng mê say.

Trăng tà còn vướng ngọn cây
Sương mai óng ánh đọng đầy cỏ non
Một vùng khói tỏa mờ sương
Đồng xa ẩn hiện con đường sau thôn.

Nhấp nhô, lấm chấm, lom khom
Bao người thoăn thoắt gặt, gom lúa về
Chân trời hồng ửng sau đê
Mấy đàn cò trắng tìm về kiếm ăn...

Chăn trâu lũ trẻ tung tăng
Tay rổ , tay nón , mót nhanh lúa vàng.
Thoắt mà nắng đã tràn lan
Mọi người xúm lại bên hàng trúc xanh.

Nhanh tay mẹ dọn cơm canh
Giữa đồng cười nói “Ăn nhanh còn làm”! 
Mồ hôi thấm đẫm áo lam
Tiếng cười rộn rã  âm vang khắp đồng…

Ai đi có nhớ quê không ?
Bình minh ngày ấy trên đồng có nhau …!



80, NHỚ QUÊ 1                                                     

Đêm buồn nhìn ánh sao rơi
Cô đơn lạnh lẽo cuối trời gió đông                          
Dòng đời như một dòng sông
Vô tình trôi mãi bềnh bồng gió mây !
Nửa đời chợt tỉnh cơn say
Quê hương - hai tiếng đêm ngày nhớ thương!



81, .NHỚ QUÊ

Nhớ ngày thơ bé thả trâu
Lội sình bắt cá trên đầu nắng chang
Vui khi lúa nặng bông vàng
Buồn khi mùa vụ bỏ hoang tháng ngày

Những chiều xưa vẫn còn đây
Đồi sim vẫn thẫm môi này người ơi
Mộng mơ ngày ấy xa rồi
Em như cánh gió giữa đời nhởn nhơ

Nhớ ngày mùa nước tràn bờ
Cùng nhau bắt ốc thả lờ giữa trưa
Tối về thắc thỏm đợi mưa
Bao nhiêu tôm cá thi đua vượt bàu

Tháng ba vườn ngát hoa cau
Kết thành chuỗi hạt cô dâu chị cười
Dậy thì kìa trắng trong ơi
Mẹ nhìn con gái đang thời ước mơ.



82 .MỘT MAI TA LẠI VỀ

Bên dòng kênh xanh ngắt
Con kênh Đông ta đào
Hàng cây của năm nào
Em trồng giờ xõa tóc

Hàng liễu hồng soi bóng
Lá rủ đang buông mành
Như khoe mình đẹp lạ
Liễu ơ - em gọi thầm

Có một vành nón lá
Nghiêng bên hàng trúc xa
Phải ai người xưa cũ
Mái đầu giờ sương pha

Sau một mùa lúa chín
Thơm mùi rạ đốt đồng
Đàn cò vui chao liệng
Khói thả chiều về không

Kìa diều ai cao vút
Tiếng sáo nào như mơ
Mục đồng vui như hội
Mặc trâu già ngẩn ngơ

Thương hàng cây "Liễu ơ"
Nhớ mùa vàng quê mẹ
Dòng kênh ơi chờ nhé
Một mai ta lại về.                     


83, NHỚ TỔ XƯA    

Cánh chim bạt gió xa đàn
Cô đơn , trơ trụi giữa ngàn trời xanh
Tìm đâu mảnh đất an lành ?
Bơ vơ tiếng hót thất thanh gọi bầy
Tổ xưa giờ có vui vầy ?
Thương con chim nhỏ lạc bầy nơi xa !

                                                 17/11/2009
                                        


   84, PHƯỚC BÌNH GỢI CẢM 

   Hương sen ngào ngạt thoảng đâu đây
   Phút chốc hồn tôi thấy ngất ngây
   Ngàn hoa cỏ dại trên đê lúa
   Rừng tràm hương tỏa gió hây hây...

   Suối nhỏ đẹp trong dòng nước mát
   Thoảng gió hoàng hôn lúa lung lay
   Cò trắng từng đôi sải cánh dài
   Có người lữ khách ngất ngây say !!!     

                                                    4/8/1978



        85, NHẮN NGƯỜI  LẠI       

        Cuộc đời xoay chuyển luân hồi
        Tre tàn- măng mọc, một đời cũng xong
        Sống sao không thẹn với lòng
        Sống sao tình nghĩa vẫn tròn một câu!
        Mai đây dù có về đâu
        Cõi lòng thanh thản không sầu hận ai
        Thức đêm mới biết đêm dài
        Ai gieo đau khổ có ngày khổ đau
        Tuổi đời dù thấp hay cao
        Ngày “về” ai cũng như nhau có gì?
        So bì cao thấp làm chi
        Nặng nề trút bỏ không gì lo toan
        Nhắn người ở lại chu toàn
        Dấn thân vì nghiệp hãy tròn trước sau !

                                         16/11/2009



 86, TÔI VẪN NHỚ   

   Tôi vẫn nhớ những ngày lặng lẽ
   Tựa cửa nhìn từng lá me bay
   Thắm đường lô màu xám u hoài
   Tôi cô độc những chiều vắng vẻ

   Tôi vẫn nhớ từng con đường cũ
   Từng ngõ quanh lối rẽ Phước Bình
   Thăm đầm sen sắc hãy còn in
   Thơm ngây ngất loài hoa bất hủ

   Tôi vẫn nhớ từng người , từng cảnh
   Từng người Thầy nét mặt vui tươi
   Từng dáng đi nét đứng giọng cười
   Thường trêu chọc: “Cô em ranh mãnh”

   Tôi vẫn nhớ - nhớ hoài nhớ mãi
   Tất cả gì còn lại nơi đây
   Thương hôm nay – nhớ mãi sau này
   Bao kỷ niệm của thời con gái …
                                           
                                                   13/8/1978


87, XA VẮNG   

  Đỉnh núi hoàng hôn gió cũng sầu
  Xa xôi chẳng thấy bóng mây đâu
  Cho nắng rơi nhanh từng tia nhỏ
  Để chim kiến gõ vạn lời cầu

  Dòng nước trong xanh chảy lững lờ
  Biển lúa vi vu gió gợi thơ
  Ngàn chim én lượn trên dòng suối
  Lẳng lặng hoàng hôn cũng đợi chờ

  Bão cát lang thang , gió gọi về
  Sương chiều mỏi cánh rụng lê thê
  Cuối trời thơ thẩn chim nhạn trắng
  Thầm trách ai kia nhạt lời thề

  Một tiếng lá rơi cũng chạnh lòng
  Nghe như thắt lại nỗi chờ mong
  Người đi phương ấy xa biền biệt            
  Để kẻ cô đơn –vạ chết lòng !
                                 
                                   22/8/ 1978
       
  
88, XA QUÊ   

Đi xa mới biết nhớ nhà
Mới yêu làng xóm , nhất là Mẹ Cha .
Nỗi lòng chỉ tỏ với ta
Nhìn rừng nhìn núi chiều tà bâng khuâng ...

Ở đây trên núi dưới rừng,
Nắng lao xao gió , mưa dưng dưng buồn
Bỗng nghe một phút cô đơn
Cỏ non chân ướt đường trơn một mình
Trăng đêm dãi bóng in hình
Của người em gái nặng tình quê hương
Một vùng khói tỏa mờ sương
Núi cao rừng rậm tình thương mặn nồng
Bao nhiêu nỗi nhớ chất chồng
Nhớ nhà , nhớ bạn ….nỗi lòng ai hay ?
                                       5/8/1978
                            
                                         

89, DẶN CON ĐI HỌC NƯỚC NGOÀI  

Học cho thật giỏi, thật ngoan
Nhớ mình dân tộc Việt Nam Anh hùng
Đã đi –theo đến tận cùng
Chớ nên nhụt chí nửa chừng dở dang

Đừng theo học thói ngang tàng
Mẹ cha đau khổ xóm làng cười chê .
Chọn lọc kiến thức đem về
Góp phần xây dựng miền quê đẹp giàu

Giữ gìn đạo đức thanh cao
Đền ơn tiên tổ, đồng bào, quê hương !



90, MẮT MẸ                                                

Nhìn mẹ ánh mắt dịu hiền
Chứa chan thương  mến triền miên tháng ngày
Mẹ buồn nhưng có ai hay
Nhìn vào mắt mẹ không ai lạc đường !



91, LỜI MẸ DẶN

Thì thầm tiếng gió bên thềm
Nỉ non lời mẹ êm đềm bên tai
“Theo chồng xa mẹ từ mai
Con ơi ! trong đục tự tay chống chèo”... !

Con đi từ mái tranh nghèo
Sớm khuya vất vả để theo bằng người
Giờ đâu còn mẹ-mẹ ơi
Nhà cao cửa rộng , xe hơi…vẫn buồn

Lời mẹ: “uống nước nhớ nguồn”
Theo con đi khắp nẻo đường bôn ba…!



92, MẸ TÔI

Trưa hè trời nắng chang chang
Võng đay, sạp nứa dưới hàng tre xanh
Mấy con chim nhỏ chuyền cành
Kẽo cà kẽo kẹt an lành võng đưa.

Mẹ nhìn con ngủ say sưa
Rổ may khâu vá mẹ vừa bê ra
Rách tươm tấm áo bà ba
Qua bàn tay mẹ lại là áo nguyên.

Lén nhìn khuôn mặt mẹ hiền
Mẹ như thể một Bà Tiên dịu dàng…!

                                         
  
93, NHỚ

Nhớ sao những bữa cơn chiều
“Lòng tong” kho tộ, rau tiêu trộn dầu
“Tép bò” mẹ nấu canh bầu
Cả nhà vui vẻ cùng nhau quây quần…
Tranh nhau chị múc em chan
Mẹ trao ánh mắt muôn vàn yêu thương
Cho dù đi đến muôn phương
Vẫn không quên được bữa cơm quê nghèo !


  
94, NHỚ MẸ    

Mẹ ơi! Da diết cõi lòng
Ngày đêm nhớ mẹ tảo tần gian nan
Lưng còng tóc bụi thời gian
Nhà nghèo mẹ phải nhịn ăn từng đồng

Cho con chiếc áo mùa Đông
Cho con dòng sữa từ trong tim Người
Đêm đêm mẹ cứ thức hoài
Tay đan, tay võng ru hời…à ơi!

Con qua cái tuổi nằm nôi
Mẹ lo sách vở, lần hồi áo cơm
Ngược xuôi tất bật muôn phương
Cho con kiến thức mở đường mai sau...

Mẹ ơi ! Từ những năm nào
Lòng con thương mẹ gian lao đã từng
Nhớ mẹ nước mắt rưng rưng
Thấm bờ môi mặn, xé từng lá gan

Mưa tuôn, nắng đổ chói chang
Thân cò lặn lội trăm đường vì con
Ngày con thành đạt vuông tròn
Trở về biết mẹ có còn hay không... !?


  
95, THĂM MỘ MẸ  

Con về thăm mẹ -mẹ ơi !
Bao năm lặn lội một đời nuôi con
Vì con sức mẹ hao mòn
Cho con ăn học vẹn toàn trước sau
Giờ về chẳng thấy mẹ đâu
Để con ngồi lại têm trầu mẹ ăn…
Khắc ghi lời mẹ trong tâm :
“Con ơi cố gắng học chăm nên người”
Chắc giờ mẹ cũng mỉm cười
Rằng con mẹ đã nên người thành danh
Khói nhang bên nấm mộ xanh
Rưng rưng dòng lệ lòng thành con dâng …!



96, KHÓ NGHĨ  

“Em không được theo anh
Em phải vào Đại học
Đó cũng là một cách
Giúp nước sau chiến tranh…!”

Em sao quên được lời anh
Dặn dò kỹ lưỡng chân thành thiết tha
Nhớ hôm chuẩn bị đi xa
Anh còn thỏ thẻ « Ở nhà chờ anh ! »

Bao năm hy vọng mong manh
Anh quên lời hẹn hay xanh mộ rồi?
Tìm anh khắp nẻo anh ơi!
Tên anh không biết có trời chỉ cho…!

Đêm qua em lại nằm mơ
Sao nghe anh nói đừng chờ nữa chi
“Em là cô gái Xuân thì
Đừng vì một kẻ ra đi không về

Không cần phải giữ lời thề
Vì anh đâu biết em thề khi nao
Tuổi Xuân con gái qua mau
Xem như anh đã hóa vào « người kia »

Người ta cũng biết xẻ chia
Cũng là bộ đội cũng về giúp dân
Thương anh đốt nén nhang trầm
Thăm mộ liệt sĩ thì anh thỏa lòng

Nếu em không chịu lấy chồng
Làm sao con bế , con bồng cho anh ... !”
Lời anh nói rất chân thành
Anh ơi! Khó nghĩ …thôi đành chờ duyên…!
                
                                                         Tháng 1/1980


97, HỒN BAY MẤT RỒI  

Bỗng dưng thấy nhớ lạ kỳ
Phải chăng tiếng sáo “Trương Chi” gọi mời !
Biết bao tâm sự đầy vơi ?
Gửi vào tiếng sáo những lời nỉ non

Chuyện xưa Công Chúa “Mị Nương”
Phải chăng giờ đã vấn vương đời này
Rằng hay sao thật là hay …
Hồn ta người đã làm bay mất rồi …!



98, LỐI RẼ 

Chiêm bao rồi lại chiêm bao
Đã từng năm ấy chiêm bao đến hoài
Trong cơn khắc khoải chờ Người
Bao nhiêu ong bướm đến rồi lại đi
Thương cho cô gái Xuân thì
Chờ Ai …Ai biết , Ai đi không về!
Cuộc đời xoay trở bốn bề
Rẽ qua lối khác lời thề còn đâu?

Trách sao cuộc sống bể dâu
Theo tình , tình chạy về đâu hỡi tình !!!?

                                               Tháng 11/1979



99, XIN ĐỪNG  

Ông trời xin hãy giúp con
Để cho tiếng sáo không còn du dương
Xin trời hãy rủ lòng thương
Vì con không thể rẽ đường đi đâu!

Hình ai còn giữ trong đầu
Làm sao gieo rắc khổ đau cho người
Người từ đâu đến Người ơi!
Sao Người tỏ rõ khoảng trời của ta?

Xin đừng dấy động can qua
Xin đừng thổi những bài ca… tình buồn
Xin đừng gợi nhớ gợi thương
Xin đừng để ý vấn vương tơ lòng…!