Em đang đứng ở đầu thôn
Cố hình dung lại trận bom, pháo bầy…:
Đêm anh mắc võng trên cây
Tổ ba người chọn nơi này dừng chân…
Sau tiếng sét lửa đỏ bừng
Thân anh tan tác văng từng mảnh xa
Đất nâu trộn lẫn thịt da
Máu xương hòa lẫn cả ba con người
Đã qua bao đợt tìm rồi
Còn đâu dấu vết của người thân yêu
Giờ trong sương lạnh mỗi chiều
Tiếng chim quốc quốc vẫn kêu não nề
Trên cây cổ thụ xum xuê
Có giò Lan tím ủ ê buông mình
Bên kia mấy bụi mành mành
Em hình dung “đó là anh cả mà” !
Mắt anh là sắc tím hoa
Tiếng anh vang mãi lời ca chim rừng
Tay anh ôm trọn mùa Xuân
Làm xanh rừng
thẳm, lung linh ráng chiều
Từ trong mảnh đất
quê nghèo
Từ rừng, từ núi
anh theo em về
Nghĩa trang chẳng
có tên đề
Hồn thiêng sông
núi tụ về cùng anh
Anh ơi! Trên bầu
trời xanh
Máu xương anh đã
hóa thành mây trôi
Tim em thổn thức
chơi vơi
Bâng khuâng hồn
lạc về nơi gió ngàn…!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét